Latest topics
11.6.2k9........
Thu Jun 11, 2009 7:48 pm by HAMS-CUDDLES-LA
11.6.2k9
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
Comments: 20
Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sun May 17, 2009 9:40 am by HAMS-CUDDLES-LA
Giữ cho anh là mãi của ngày xưa ..
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Comments: 21
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sat Aug 14, 2010 6:28 pm by sweet_love_10697
Những rung động đầu tiên của tuổi thiếu niên là chất tơ tình thượng hạng nhất thế gian. Cảm xúc không say đắm, biểu hiện không nồng nàn. Ánh mắt lén nhìn, đôi má ửng hồng và sự tưởng bở dễ thương trước một hành động muốn–hiểu–sao–thì–tùy. Không cả mưu toan đến cái cầm tay. Thế mà tôi trân …
Comments: 1
Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sat Dec 27, 2008 6:28 pm by Flippy
Dường như tình yêu đầu tiên lại làm con mệt mỏi. Con loay hoay với những thứ váy áo mà con vốn không thích mặc. Bực bội với đôi mắt một mí "hàng độc" của mình. Bố thấy con buồn nhiều hơn là vui, con không tự tin khi là mình nữa.
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Comments: 10
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
3.Bầu Trời Đêm Sẫm Màu Cà Phê.
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Comments: 0
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697
2.Những Lời Quá Thật.
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
Comments: 0
NO TITLE...:x
Fri Aug 14, 2009 9:58 am by HAMS-CUDDLES-LA
em h` như món đồ pị mất zá
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
Comments: 7
Em..........
Wed Sep 02, 2009 2:53 pm by HAMS-CUDDLES-LA
Chưa khi nào em thấy mệt mỏi như lúc này, cuộc sộng vội vã cứ cuốn em đi, em không kịp có thời gian nhìn lại những gì mình đã làm, không kịp nhìn lại em, không biết được tất cả những điều em làm đã là tốt chưa, không kịp có thời gian để em thay đổi mình.
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Comments: 19
Cỏ máu 1
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Cỏ máu 1
Nhung không xấu không đẹp. Người gầy khô, mặt mũi không đặc biệt. Người ta sẽ dễ dàng nhầm lẫn cô với bao nhiêu người khác.
Chỉ có cái miệng, cái miệng không đẹp nhưng khi cô nói chuyện và cười, đường lượn vành môi trở nên sống động, khiến người đối diện có đôi chút ngỡ ngàng, thậm chí còn thấy rằng mình đánh giá cô không đẹp là sai. Chính điều đó đã hấp dẫn Phong, Phong đến với cô vì cái miệng “duyên duyên” ấy.
Phong đẹp trai, sôi nổi, làm ăn được, một chàng trai có thể coi là hoàn hảo dưới mắt nhiều cô gái. Rất nhiều cô gái đến với anh, nhưng anh đã chọn Nhung. Nhung bé bỏng và tội nghiệp, người ngoại tỉnh, chỉ là một nhân viên kế toán bình thường.
Nhung mặc những bộ quần áo tầm tầm, đi xe rẻ tiền, ít khi tô son điểm phấn, da hơi tái. Cô nói nhỏ, ngay cả khi đang rất vui, như thể sợ ai đó giật mình.
Ánh mắt lặng lẽ hay nhìn xuống, không dám nhìn thẳng vào người đối diện. Ai đấy bảo cô là con rùa cũng đúng, thậm chí nói thẳng điều đó vào mặt cô cũng chẳng sao. Trời sinh ra cô đã là một người cam chịu, cam chịu từ trong trứng nước.
Phong không coi những cái đó là nhược điểm. Anh bảo Nhung không phải thay đổi gì cả, hãy sống là chính mình, thế là được. Hẳn nhiên là Nhung sung sướng lắm. Cô coi Phong như thần tượng, Phong là lẽ sống của đời cô.
Phong vốn là một người sôi nổi, là linh hồn của những cuộc vui. Có lẽ vì thế mà anh chọn Nhung chăng? Vì anh tìm thấy ở cô một sự bình yên tĩnh lặng, bình yên như cây cỏ…
Nhung ở nhờ nhà bác, một căn nhà ở gần ngoại thành. Người bác không ở, mà cũng không bán. Căn nhà có một mảnh vườn nhỏ, trong vườn trồng nhiều loại cây. Toàn những loại cây không đặc biệt, nhưng Nhung yêu chúng.
Những khi rỗi rãi, Nhung thường ôm con mèo mướp to sụ, ngồi bên cửa sổ nhìn ra cái khoảng không xanh ngắt bên ngoài. Đã biết bao nhiêu lần Phong đến tìm Nhung và bắt gặp cái không khí bình lặng ấy.
Đến bên Nhung, anh như trút hết mọi nỗi lo toan thường nhật, anh ôm cô và con mèo vào lòng, cả ba cùng ngồi rủ rỉ bên nhau, nói những câu chuyện không đầu không cuối. Nhung vui lắm sau mỗi lần như vậy. Làn da tai tái ửng hồng, cặp mắt u buồn ngời sáng long lanh. Nhung yêu Phong hơn cả bản thân mình, cô có thể cho anh tất cả, trừ một thứ…
Linh xinh đẹp và kiêu kì.
Cô là thư ký trong một công ty liên doanh, lương tháng tính bằng đô. Tất nhiên những người theo đuổi cô không thể tính bằng đầu ngón tay. Chỉ có điều cô không còn cảm thấy rung động trước người khác giới.
Trước đây cô cũng đã trải qua một mối tình, cũng sóng gió buồn vui đủ cả. Một lần cô bắt gặp anh chàng người yêu đi vào khách sạn với một cô gái khác.
Lòng tự ái của một cô gái đẹp đã khiến cô rời bỏ anh chàng ngay lập tức, và cũng từ đó cô tự cho mình quyền để những chàng trai đến với cô đau khổ bằng những trò đùa giỡn chán chê. Linh kiêu căng và ngạo mạn, hoa trên môi và băng giá trong tim…
Linh gặp Phong và Nhung một cách rất tình cờ. Hôm ấy Phong đưa Nhung đến dạ hội của công ty Linh với tư cách là khách mời danh dự. Phong chào Linh bằng lời chào xã giao, cái nhìn anh dành cho cô cũng xã giao nốt, giống như những cái nhìn anh dành cho đồng nghiệp là nam giới.
Anh hoàn toàn không giống những người đàn ông hay xun xoe vây quanh Linh, những người đàn ông cho dù có đi cùng vợ hay bạn gái nhưng vẫn kín đáo dành cho cô những cử chỉ đầy ẩn ý.
Linh, trước thái độ như vậy của Phong, cảm thấy vô cùng khó chịu. Hẳn nhiên không phải là cô thích Phong, chỉ vì cô thấy lòng tự ái bị tổn thương, cô xinh đẹp và rực rỡ như vậy, trong khi Nhung, cái người luôn kè kè bên cạnh Phong là ai chứ, một con bé mờ nhạt, thiếu muối theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen.
Bỗng nhiên cô thấy Phong cũng “hay hay”. Với một người có thể đạt được mọi thứ quá dễ dàng như Linh, Phong trở thành mục tiêu cần phải vượt qua, giống như trong lúc nhàn rỗi không có trò gì để chơi, người ta thường chọn một trò chơi tương đối khó để giết thời gian, và để có cảm giác mình là một tay chơi cừ.
Thế là từ hôm đó, trong máy Phong thường có những cuộc điện thoại của Linh. Lúc là những cuộc gọi mời hợp tác, khi lại là một lời mời tới một quán bar nào đó.Tới lời mời thứ ba, Phong đồng ý gặp Linh.
Quả là Phong cũng không ngờ rằng cuộc gặp mà anh nghĩ chỉ mang tính xã giao này lại thay đổi cuộc đời anh nhiều đến thế. Linh duyên dáng và xinh đẹp lạ lùng.
Mọi cử chỉ thái độ của cô đều đúng mực, khiến cho Phong hơi ngờ vực lời bàn tán của mấy anh đồng nghịêp về một Linh kiêu căng ngạo mạn. Linh hiểu biết nhiều, ăn nói hài hước và rất có duyên, khiến Phong không khỏi so sánh với người yêu hiện tại của anh.
Anh cố gạt ra khỏi đầu những so sánh, những suy nghĩ về Linh, nhưng càng cố gạt ra thì nó lại càng trở về quấn lấy anh. Lúc là hình ảnh của một Nhung rụt rè và mờ nhạt, lúc lại là Linh tràn trề nhựa sống, hài hước sôi nổi trẻ trung. Một nỗi sợ mơ hồ cứ đeo bám lấy anh.
Phong tìm đến Nhung, hy vọng khi gặp cô, anh sẽ xóa bỏ được hình ảnh của Linh đang ngày một xâm chiếm lấy tâm trí anh. Trời vừa qua một cơn mưa, cái nắng gay gắt không còn thiêu đốt khó chịu nữa, hít một hơi thật sâu hương vị mùa hè , Phong rút chìa khóa và mở cánh cổng nhà Nhung (cô cũng cho anh một bộ chìa khóa nhà mình).
Nhung đang ở ngoài vườn, ánh mắt hiền lành chợt long lanh khi bắt gặp anh. Con mèo mướp vẫn đang quẩn bên chân cô. Phong cười gượng, hỏi: “Chưa nấu cơm tối hả em?”.
Nhung ngượng nghịu (không hiểu sao yêu Phong đã được hơn 1 năm rồi mà cô vẫn còn ngượng nghịu như thế): “Lát nữa em mới nấu, vẫn sớm mà anh, em đang tỉa bớt mấy cái cành này, lá rườm rà quá hoa không mọc được”.
Phong cúi xuống với con mèo, định vuốt ve nó như mọi lần, nhưng con mèo dường như cảm thấy điều gì bất ổn, nó lảng ra xa. Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu Phong, anh kéo Nhung vào nhà và ghì chặt lấy cô…
Chỉ có cái miệng, cái miệng không đẹp nhưng khi cô nói chuyện và cười, đường lượn vành môi trở nên sống động, khiến người đối diện có đôi chút ngỡ ngàng, thậm chí còn thấy rằng mình đánh giá cô không đẹp là sai. Chính điều đó đã hấp dẫn Phong, Phong đến với cô vì cái miệng “duyên duyên” ấy.
Phong đẹp trai, sôi nổi, làm ăn được, một chàng trai có thể coi là hoàn hảo dưới mắt nhiều cô gái. Rất nhiều cô gái đến với anh, nhưng anh đã chọn Nhung. Nhung bé bỏng và tội nghiệp, người ngoại tỉnh, chỉ là một nhân viên kế toán bình thường.
Nhung mặc những bộ quần áo tầm tầm, đi xe rẻ tiền, ít khi tô son điểm phấn, da hơi tái. Cô nói nhỏ, ngay cả khi đang rất vui, như thể sợ ai đó giật mình.
Ánh mắt lặng lẽ hay nhìn xuống, không dám nhìn thẳng vào người đối diện. Ai đấy bảo cô là con rùa cũng đúng, thậm chí nói thẳng điều đó vào mặt cô cũng chẳng sao. Trời sinh ra cô đã là một người cam chịu, cam chịu từ trong trứng nước.
Phong không coi những cái đó là nhược điểm. Anh bảo Nhung không phải thay đổi gì cả, hãy sống là chính mình, thế là được. Hẳn nhiên là Nhung sung sướng lắm. Cô coi Phong như thần tượng, Phong là lẽ sống của đời cô.
Phong vốn là một người sôi nổi, là linh hồn của những cuộc vui. Có lẽ vì thế mà anh chọn Nhung chăng? Vì anh tìm thấy ở cô một sự bình yên tĩnh lặng, bình yên như cây cỏ…
Nhung ở nhờ nhà bác, một căn nhà ở gần ngoại thành. Người bác không ở, mà cũng không bán. Căn nhà có một mảnh vườn nhỏ, trong vườn trồng nhiều loại cây. Toàn những loại cây không đặc biệt, nhưng Nhung yêu chúng.
Những khi rỗi rãi, Nhung thường ôm con mèo mướp to sụ, ngồi bên cửa sổ nhìn ra cái khoảng không xanh ngắt bên ngoài. Đã biết bao nhiêu lần Phong đến tìm Nhung và bắt gặp cái không khí bình lặng ấy.
Đến bên Nhung, anh như trút hết mọi nỗi lo toan thường nhật, anh ôm cô và con mèo vào lòng, cả ba cùng ngồi rủ rỉ bên nhau, nói những câu chuyện không đầu không cuối. Nhung vui lắm sau mỗi lần như vậy. Làn da tai tái ửng hồng, cặp mắt u buồn ngời sáng long lanh. Nhung yêu Phong hơn cả bản thân mình, cô có thể cho anh tất cả, trừ một thứ…
Linh xinh đẹp và kiêu kì.
Cô là thư ký trong một công ty liên doanh, lương tháng tính bằng đô. Tất nhiên những người theo đuổi cô không thể tính bằng đầu ngón tay. Chỉ có điều cô không còn cảm thấy rung động trước người khác giới.
Trước đây cô cũng đã trải qua một mối tình, cũng sóng gió buồn vui đủ cả. Một lần cô bắt gặp anh chàng người yêu đi vào khách sạn với một cô gái khác.
Lòng tự ái của một cô gái đẹp đã khiến cô rời bỏ anh chàng ngay lập tức, và cũng từ đó cô tự cho mình quyền để những chàng trai đến với cô đau khổ bằng những trò đùa giỡn chán chê. Linh kiêu căng và ngạo mạn, hoa trên môi và băng giá trong tim…
Linh gặp Phong và Nhung một cách rất tình cờ. Hôm ấy Phong đưa Nhung đến dạ hội của công ty Linh với tư cách là khách mời danh dự. Phong chào Linh bằng lời chào xã giao, cái nhìn anh dành cho cô cũng xã giao nốt, giống như những cái nhìn anh dành cho đồng nghiệp là nam giới.
Anh hoàn toàn không giống những người đàn ông hay xun xoe vây quanh Linh, những người đàn ông cho dù có đi cùng vợ hay bạn gái nhưng vẫn kín đáo dành cho cô những cử chỉ đầy ẩn ý.
Linh, trước thái độ như vậy của Phong, cảm thấy vô cùng khó chịu. Hẳn nhiên không phải là cô thích Phong, chỉ vì cô thấy lòng tự ái bị tổn thương, cô xinh đẹp và rực rỡ như vậy, trong khi Nhung, cái người luôn kè kè bên cạnh Phong là ai chứ, một con bé mờ nhạt, thiếu muối theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen.
Bỗng nhiên cô thấy Phong cũng “hay hay”. Với một người có thể đạt được mọi thứ quá dễ dàng như Linh, Phong trở thành mục tiêu cần phải vượt qua, giống như trong lúc nhàn rỗi không có trò gì để chơi, người ta thường chọn một trò chơi tương đối khó để giết thời gian, và để có cảm giác mình là một tay chơi cừ.
Thế là từ hôm đó, trong máy Phong thường có những cuộc điện thoại của Linh. Lúc là những cuộc gọi mời hợp tác, khi lại là một lời mời tới một quán bar nào đó.Tới lời mời thứ ba, Phong đồng ý gặp Linh.
Quả là Phong cũng không ngờ rằng cuộc gặp mà anh nghĩ chỉ mang tính xã giao này lại thay đổi cuộc đời anh nhiều đến thế. Linh duyên dáng và xinh đẹp lạ lùng.
Mọi cử chỉ thái độ của cô đều đúng mực, khiến cho Phong hơi ngờ vực lời bàn tán của mấy anh đồng nghịêp về một Linh kiêu căng ngạo mạn. Linh hiểu biết nhiều, ăn nói hài hước và rất có duyên, khiến Phong không khỏi so sánh với người yêu hiện tại của anh.
Anh cố gạt ra khỏi đầu những so sánh, những suy nghĩ về Linh, nhưng càng cố gạt ra thì nó lại càng trở về quấn lấy anh. Lúc là hình ảnh của một Nhung rụt rè và mờ nhạt, lúc lại là Linh tràn trề nhựa sống, hài hước sôi nổi trẻ trung. Một nỗi sợ mơ hồ cứ đeo bám lấy anh.
Phong tìm đến Nhung, hy vọng khi gặp cô, anh sẽ xóa bỏ được hình ảnh của Linh đang ngày một xâm chiếm lấy tâm trí anh. Trời vừa qua một cơn mưa, cái nắng gay gắt không còn thiêu đốt khó chịu nữa, hít một hơi thật sâu hương vị mùa hè , Phong rút chìa khóa và mở cánh cổng nhà Nhung (cô cũng cho anh một bộ chìa khóa nhà mình).
Nhung đang ở ngoài vườn, ánh mắt hiền lành chợt long lanh khi bắt gặp anh. Con mèo mướp vẫn đang quẩn bên chân cô. Phong cười gượng, hỏi: “Chưa nấu cơm tối hả em?”.
Nhung ngượng nghịu (không hiểu sao yêu Phong đã được hơn 1 năm rồi mà cô vẫn còn ngượng nghịu như thế): “Lát nữa em mới nấu, vẫn sớm mà anh, em đang tỉa bớt mấy cái cành này, lá rườm rà quá hoa không mọc được”.
Phong cúi xuống với con mèo, định vuốt ve nó như mọi lần, nhưng con mèo dường như cảm thấy điều gì bất ổn, nó lảng ra xa. Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu Phong, anh kéo Nhung vào nhà và ghì chặt lấy cô…
Re: Cỏ máu 1
ghi` chặt???
HAMS-CUDDLES-LA- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 2065
Đến từ : DVN,TDSN,hội za kầm...
Registration date : 20/08/2008
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Mon Aug 22, 2011 2:02 am by babymaphe
» Buffet ngon đây!
Tue Apr 05, 2011 3:25 pm by JoJo
» 11.6.2k9........
Sat Sep 11, 2010 12:24 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Tha^y` Tjn Học
Sat Sep 11, 2010 12:19 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sat Sep 11, 2010 12:17 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sun Sep 05, 2010 10:21 pm by violet301
» Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sun Sep 05, 2010 10:18 pm by violet301
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697