Latest topics
11.6.2k9........
Thu Jun 11, 2009 7:48 pm by HAMS-CUDDLES-LA
11.6.2k9
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
Comments: 20
Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sun May 17, 2009 9:40 am by HAMS-CUDDLES-LA
Giữ cho anh là mãi của ngày xưa ..
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Comments: 21
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sat Aug 14, 2010 6:28 pm by sweet_love_10697
Những rung động đầu tiên của tuổi thiếu niên là chất tơ tình thượng hạng nhất thế gian. Cảm xúc không say đắm, biểu hiện không nồng nàn. Ánh mắt lén nhìn, đôi má ửng hồng và sự tưởng bở dễ thương trước một hành động muốn–hiểu–sao–thì–tùy. Không cả mưu toan đến cái cầm tay. Thế mà tôi trân …
Comments: 1
Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sat Dec 27, 2008 6:28 pm by Flippy
Dường như tình yêu đầu tiên lại làm con mệt mỏi. Con loay hoay với những thứ váy áo mà con vốn không thích mặc. Bực bội với đôi mắt một mí "hàng độc" của mình. Bố thấy con buồn nhiều hơn là vui, con không tự tin khi là mình nữa.
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Comments: 10
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
3.Bầu Trời Đêm Sẫm Màu Cà Phê.
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Comments: 0
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697
2.Những Lời Quá Thật.
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
Comments: 0
NO TITLE...:x
Fri Aug 14, 2009 9:58 am by HAMS-CUDDLES-LA
em h` như món đồ pị mất zá
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
Comments: 7
Em..........
Wed Sep 02, 2009 2:53 pm by HAMS-CUDDLES-LA
Chưa khi nào em thấy mệt mỏi như lúc này, cuộc sộng vội vã cứ cuốn em đi, em không kịp có thời gian nhìn lại những gì mình đã làm, không kịp nhìn lại em, không biết được tất cả những điều em làm đã là tốt chưa, không kịp có thời gian để em thay đổi mình.
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Comments: 19
LẦn Đầu Bên Nhao...P3A
3 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
LẦn Đầu Bên Nhao...P3A
Phần III : Làm quen.
- Ha ha, ước gì em ở đây giờ này…
Nghe giọng ca xuyên tạc lè nhè biết ngay Thái đã về, chắc vừa “hạ” được cô nàng nào. Thái bảo, cậu ta cũng muốn “chung kết” lắm chứ không phải không, nhưng tại ông Trời bắt tội cậu ta quá xuất sắc, làm các cô gái nảy sinh cảm giác bất an. Cậu ta thay bạn gái như thay áo chẳng qua chỉ vì… bất đắc dĩ. Đương nhiên đấy chỉ là ngụy biện. Nhưng phải thừa nhận rằng phần lớn đàn ông trên đời cũng có ý tưởng hệt như Thái, chỉ có điều không phải ai trong số họ cũng có “thực lực” nên đành nhịn miệng mà thôi. Tôi kể với Thái, mình vừa “gặp” Flying Dance.
- Chúc mừng cậu. Gặp duyên kỳ ngộ phải có tí tửu chứ nhỉ?
Giờ đâu đã đến lúc đùa, mai tôi phải dậy sớm, uống bia có mà hỏng bét.
- Thế thôi vậy. Đợi cậu thất tình uống luôn thể.
- Hả, nghe… có vẻ trù ẻo bạn bè đấy nhé!
- Việc gì phải “có vẻ”, mình trù cậu thật ấy! Làm gì được nào?
- Bố khỉ! Nếu mình khoẻ hơn tí nữa thì cậu sẽ bị đập nát như gián.
- Đồ Tồi ơi, đừng giận! Đấy là “liệu pháp sốc” trong tâm lý học đấy. Cậu đang rừng rực lửa lòng nên phải dội cho gáo nước lạnh thì cậu mới tỉnh táo tiến bước được. Phải bền gan vững chí thì mới vượt sông công thành được cậu à.
Ừ, kể ra cũng đúng! Nếu không có “gáo nước” của Thái thì có lẽ tôi sẽ ngây ngất quá đà mất.
Đồng hồ sinh học của tôi nhìn chung giống lũ cú mèo, tôi hay lấy ngày làm đêm, lấy đêm làm ngày. Dậy trước 10 giờ sáng là một nhiệm vụ cực kỳ gian nan.
- Thái, mai gọi mình dậy được không?
- Đừng xa anh đêm nay… khi bóng đêm đang ngủ say…
Xem ra chẳng hy vọng gì vào cậu ta. Tôi đành đặt một cái chuông báo thức ngay đầu giường và một cái tít trong góc nhà. May ra chuông đồng hồ kêu sẽ không chỉ đánh thức… ngón tay của tôi tỉnh giấc như mọi lần…
- Đồ tồi, rất vui lại gặp anh!
May quá, vẫn kịp lên mạng đúng giờ hẹn với nàng.
- Trùng hợp quá anh nhỉ!
- Con gái thật kỳ lạ! Anh với em đã hẹn trước rồi cơ mà, sao lại phải làm ra vẻ vô tình gặp nhau? Chắc tại xem nhiều tiểu thuyết của Quỳnh Dao quá sinh ra sướt mướt. Các em luôn luôn cho rằng người bạn trai tình cờ gặp gỡ sẽ hứa hẹn mối tình đẹp nhất, và hay đánh giá con trai theo mức độ lãng mạn của cuộc gặp nữa chứ.
- Anh triết lý ghê quá!
- Em không nghĩ thế ư? Chẳng lẽ em chưa từng mơ thấy một anh chàng đẹp trai rám nắng, đôi mắt sáng rực và nụ cười tươi rói trên bãi biển mùa hè. Anh ta gọi to tên em rồi lao đến, bế bổng em quay ba vòng trên không…
- Hi hi hi, anh “sáng tác” tiếp đi.
- Anh đổi sang mùa thu nhé. Em sẽ mơ gặp một chàng trai trên phố, đeo cặp “đít chai” ra dáng trí thức, ôm khư khư quyển thơ trong tay, bước đi xào xạo trên nền lá rụng và rên ư ử một bài thơ thẩn gì đó. Và anh ta sẽ ca tụng em đẹp hơn nàng thơ bội phần.
- Bắt đầu nói lung tun đấy!
- Anh đâu có nói lung tung. Thôi được rồi, anh đổi địa điểm vậy. Có cô thì mong chờ một chàng trai ra dáng nghệ sĩ trong khu rừng tịch mịch, có bộ tóc dài, cắp theo cái giá vẽ và vài trang giấy to. Rất nhiều chim chóc đậu quanh xem anh ta múa bút. Còn cô gái ngồi làm mẫu, lý tưởng nhất là không mảnh vải che thân, và yên lặng để anh ta thưởng thức mình.
- Đồ tồi, anh bị chập dây thần kinh à?
- Thế thì anh đổi sang một địa điểm khác văn minh hơn. Cô gái tình cờ gặp chàng trai trong mộng trong quán bar. Trông anh ta rất ngầu, râu ria xồm xoàm, dáng vẻ khinh đời, phì phèo điếu thuốc trong miệng và nhấm nháp ly rượu mạnh. Cô gái bị mấy kẻ say rượu tấn công, và anh ta ra tay cứu giúp như một hiệp sĩ.
- Em thấy… cũng lãng mạn ra phết đấy chứ?
- Lãng mạn ư? Cô tiểu thư ơi, lãng mạn chỉ tồn tại trong tiểu thuyết Quỳnh Dao thôi. Trong cuộc đời thực trần trụi này, có lẽ gã trai chạy nhông nhông trên bãi biển sẽ giẫm phải mảnh chai và bị đưa đi cấp cứu; hoặc là cô gái nặng quá đến nỗi làm anh ta… sái cả tay. Cậu thi sĩ ngơ ngẩn đi trên lá vàng sẽ đạp phải bãi “phưn” chó, thối quá nên anh ta không thể ngâm thơ nữa mà chuyển sang ngâm... câu chửi thề. Anh họa sĩ vẽ tranh giữa rừng bị chim chóc bĩnh lên đầu, và anh ta không thể không than phiền cô gái quá dư thừa mỡ eo và mông, để đến nỗi bị cô ta cấu cho một trận. Còn cậu chàng anh hùng rơm trong quán rượu sẽ bị bắt lại rửa bát cho đủ số tiền nợ rượu, hoặc là đánh nhau thua bét nhè và bị quẳng ra khỏi quán.
- Đồ tồi, sao anh hằn học với những điều lãng mạn thế?
- Hằn học là thế nào? Anh chỉ rút ra kết luận trên cơ sở thống kê học mà thôi. Thêm nữa, những chàng nhân vật chính kể trên đều có đặc điểm chung là rất cao to và đẹp trai. Nhưng anh đây không cao to, cũng không đẹp trai, vì thế anh phản đối cũng là dễ hiểu mà.
- Hi hi hi, phản đối của anh vô hiệu!
Tôi thật là một kẻ ngu đần trên mức ngu đần. Ai lại đi tán dóc với nàng ba cái chuyện này, mà lại còn tán mãi đến trưa.
- Đồ Tồi này, anh đói chưa?
- Đói rồi, thế còn em?
- Em cũng đói, phải đi ăn thôi!
- Thế, chúng ta có cùng nhau…
- Em chỉ thuận miệng hỏi thế thôi, không có ý muốn ăn với anh đâu.
Vậy là hoà, tôi không lãng mạn, nàng cũng không lãng mạn.
Buổi trưa ăn cơm với Thái, tôi kể lại cuộc trò chuyện ban nãy.
- Cậu ngốc thế, sao lại tự nói mình không lãng mạn? Hộp sọ cậu có vấn đề à? - Thái mắng phủ đầu tôi tới tấp. - Làm mất mặt mình quá, sao lại ngu thế cơ chứ!
- Mình… mình…
Đang gắp miếng thịt gà, Thái tức run cả tay, miếng thịt gà như chuẩn bị giang cánh bay lên.
- Trò chuyện với các nàng kỵ nhất ba điều, một là không lãng mạn, hai là thật thà quá, ba là mồm miệng không ngọt ngào. Không lãng mạn là tối kỵ nhất, cậu biết chưa? Bất cứ tội lỗi gì đem so sánh với không lãng mạn đều không còn là tội lỗi, cậu đã nghe bao giờ chưa?
- Đương nhiên là chưa, mình chỉ biết bất cứ điều lệ nào xung khắc với hiến pháp đều coi như vô hiệu.
- Thế con trai càng tệ con gái càng mê, câu này cậu nghe rồi chứ?
- Đương nhiên rồi, mọi người suốt ngày tranh luận về câu này, không biết mới là lạ.
- Thật ra, con gái đâu có kém cỏi gì, tại sao bọn họ cứ thích con trai tệ? Chính là vì thằng con trai tệ thường rất lãng mạn, còn những kẻ đứng đắn thì thường lại ngây như khúc gỗ. Bọn con gái thà yêu cái thằng tệ nhưng lãng mạn còn hơn cặp với thằng tốt nhưng đần độn. Hiểu chưa, Đồ Tồi?
Giờ tôi đã hiểu, vì sao tôi vẫn chăn đơn gối chiếc cho tới tận bây giờ, trong khi Thái lúc nào cũng có hàng lô xích xông các nàng vây quanh. Khổng Tử đã dạy: Ban sáng được nghe điều đạo lý, chiều có thể an tâm nhắm mắt xuôi tay. Xem ra, tôi đã có thể… yên tâm nhắm mắt được rồi.
- Nói một cách khác, các nàng rất dễ thể tất cho cậu không đủ chiều cao, không được đẹp trai cho lắm, hoặc không nhẹ nhàng tình cảm, không đủ quan tâm đến nàng từng li từng tí, không thông minh hài hước… nhưng không thể tha cho cậu tội thiếu lãng mạn.
- Làm gì đến mức độ ấy!
- Đồ tồi ơi, nỗi lòng của các cô gái cũng giống như tụi con trai luôn luôn hy vọng nàng của mình chưa hề cùng ai bao giờ ấy mà.
- Trời đất, mình thấy ở trên mạng mọi người phản đối quan niệm cổ hủ đó ầm ầm.
- Các cô gái phản đối quan niệm ấy thì có lý, chứ còn bọn con trai chỉ phản đối ngoài mặt mà thôi. Nếu tất cả các cô gái đều tin tưởng sâu sắc chỉ được yêu một người duy nhất để lấy làm chồng thì những người như mình thất nghiệp à? Vì thế, bọn mình mới phải cực lực phản đối ngay từ lần đầu tiên lên mạng. Hiểu chưa? Phải cởi bỏ… cái nút thắt trong quan niệm của các nàng chứ.
Hóa ra là vậy, thảo nào mỗi lần ăn lẩu Thái cứ hết lời khen ngợi rau rất ngon, để cho chúng tôi cắm cổ ăn rau, còn cậu ta gắp thịt.
- Đối với các nàng, một năm chỉ có 5 ngày lễ quan trọng: Lễ tình nhân phương Tây, Lễ tình nhân phương Đông, sinh nhật, Ngày phụ nữ 8/3 và Lễ giáng sinh. Mình tung hoành ngang dọc trên tình trường đã mười năm có lẻ, bình thường có thể chê bôi các cô này nọ… nhưng vào những ngày lễ mình không bao giờ dám quên tí quà, chút hoa đến cống nạp. - Thái châm điếu thuốc, trút bầu tâm sự. - Một năm có 365 ngày, cậu tử tế suốt 360 ngày không bằng lãng mạn một tí trong 5 ngày này. Thường thì các cô gái sẽ tha thứ cho cậu không quan tâm đến cô ta suốt 360 ngày nếu cậu biết cách làm cô ta vui vẻ trong 5 ngày quan trọng này. Ngược lại cũng thế thôi, nếu cậu không đủ lãng mạn trong 5 ngày này thì cô ta sẽ quên phắt cậu đã tử tế thế nào trong suốt 360 ngày còn lại.
Trời đất, làm sao để Thái hết cơn bây giờ…
- Mình rõ rồi, nhưng đã trót… phải làm sao bây giờ?
- Không sao, đến lúc cần mình sẵn sàng hầu bia cậu. Trong cái rủi cũng có cái may, vì cậu hay thất tình nên tửu lượng của cậu càng ngày càng khá lên đấy. Nghĩ thế cậu sẽ thấy dễ chịu hơn một tí. ấy gọi là tái ông mất ngựa, có mất thì mới có được.
Nói thì nói vậy, nhưng Tái ông kiểu như tôi thế này thì còn được mấy con mã nữa để mất đây?
Đêm xuống, tôi lại găm mình trong phòng nghiên cứu để vật lộn với cái luận văn. Kỳ thật, phương trình vi phân quen thuộc sao hôm nay nghịch mắt thế. Dùng phương trình vi phân tích phân để giải thích hiện tượng tự nhiên thì gọi là khoa học, còn dùng trật tự sắp xếp của các vì sao trên trời để giải thích cuộc đời thì lại gọi là mê tín… Con mèo đáng ghét lại gào lên ba tiếng dài một tiếng ngắn. Lên mạng thôi nào, đằng nào đầu óc cũng tịt mít rồi, chẳng viết lách gì được nữa.
- Đồ Tồi, mãi mới gặp lại anh. Anh khỏe không?
Cô ấy mong gặp tôi lắm hay sao? Mà muộn thế này vẫn on line làm gì? Chẳng lẽ lại có chuyện buồn phiền nữa hay sao.
- May thật, chúng ta thật là có duyên số gặp nhau giữa đêm hôm khuya khoắt.
Tán theo kiểu các nhà thơ chắc cô ấy sẽ không chê tôi thiếu lãng mạn.
- Chẳng phải duyên số gì đâu. Em đợi suốt trên mạng từ lúc 2 giờ.
- Em nói thật đấy chứ? Sao phải đợi anh?
- Muốn nói chuyện với anh chứ sao, nếu không thì không ngủ được.
- Em bị hội chứng thích ngược đãi à? Làm sao cứ phải bị tra tấn vào lúc đêm hôm khuya khoắt mới ngủ được?
- …
Mặt cười lần này giãn nở hết cỡ, hình như cô ấy cười to lắm.
- Đồ Tồi, tiếp tục chuyện lúc trưa nhé. Thế anh thấy làm quen trên mạng thì thế nào?
Trời ơi, cô ấy lại chuẩn bị chà đạp lên nỗi đau của tôi. Buổi trưa vừa bị Thái mắng cho một bài, bây giờ cho tiền tôi cũng không dám loạn ngôn nữa
- Làm quen trên mạng… thì… thì… cũng lãng mạn! - Tôi không quen nói dối cho lắm, nói lời trái với lương tâm đến dòng chữ gõ ra hình như cũng run lẩy bẩy.
- Anh xạo, anh đâu phải người lãng mạn!
Thôi toi rồi, sắp đi uống bia chia buồn với Thái rồi.
- Đồ Tồi, anh nói gì đi chứ. Em thích nghe anh khoác lác.
- Nếu đã biết là khoác lác hà tất phải nghe…
- Đồ Tồi ơi, thế mới gọi là tri bất khả vi nhi vi chi. [1]
Trời ơi, cô ấy lại học tôi xuyên tạc vốn liếng thành ngữ quý báu của cha ông. Làm sao bây giờ, trong danh sách “con mồi bị săn đuổi” của tôi chỉ còn lại mỗi cô nàng này, nếu không khéo lại tay trắng mất.
- Đồ Tồi, anh treo máy à, hay đang suy nghĩ gì đấy?
- Ừ…m, anh đang nghĩ xem mặt trời hôm nay sao tròn thế.
- Giờ làm gì còn mặt trời, đừng đánh trống lảng. Em đợi anh những một tiếng rồi đấy.
Ghê gớm quá, kiểu ăn nói vòng vo tam quốc là sở trường của các nhà ngoại giao kia mà, thế mà cô ấy cũng lật tẩy ngay.
- Ha ha, ước gì em ở đây giờ này…
Nghe giọng ca xuyên tạc lè nhè biết ngay Thái đã về, chắc vừa “hạ” được cô nàng nào. Thái bảo, cậu ta cũng muốn “chung kết” lắm chứ không phải không, nhưng tại ông Trời bắt tội cậu ta quá xuất sắc, làm các cô gái nảy sinh cảm giác bất an. Cậu ta thay bạn gái như thay áo chẳng qua chỉ vì… bất đắc dĩ. Đương nhiên đấy chỉ là ngụy biện. Nhưng phải thừa nhận rằng phần lớn đàn ông trên đời cũng có ý tưởng hệt như Thái, chỉ có điều không phải ai trong số họ cũng có “thực lực” nên đành nhịn miệng mà thôi. Tôi kể với Thái, mình vừa “gặp” Flying Dance.
- Chúc mừng cậu. Gặp duyên kỳ ngộ phải có tí tửu chứ nhỉ?
Giờ đâu đã đến lúc đùa, mai tôi phải dậy sớm, uống bia có mà hỏng bét.
- Thế thôi vậy. Đợi cậu thất tình uống luôn thể.
- Hả, nghe… có vẻ trù ẻo bạn bè đấy nhé!
- Việc gì phải “có vẻ”, mình trù cậu thật ấy! Làm gì được nào?
- Bố khỉ! Nếu mình khoẻ hơn tí nữa thì cậu sẽ bị đập nát như gián.
- Đồ Tồi ơi, đừng giận! Đấy là “liệu pháp sốc” trong tâm lý học đấy. Cậu đang rừng rực lửa lòng nên phải dội cho gáo nước lạnh thì cậu mới tỉnh táo tiến bước được. Phải bền gan vững chí thì mới vượt sông công thành được cậu à.
Ừ, kể ra cũng đúng! Nếu không có “gáo nước” của Thái thì có lẽ tôi sẽ ngây ngất quá đà mất.
Đồng hồ sinh học của tôi nhìn chung giống lũ cú mèo, tôi hay lấy ngày làm đêm, lấy đêm làm ngày. Dậy trước 10 giờ sáng là một nhiệm vụ cực kỳ gian nan.
- Thái, mai gọi mình dậy được không?
- Đừng xa anh đêm nay… khi bóng đêm đang ngủ say…
Xem ra chẳng hy vọng gì vào cậu ta. Tôi đành đặt một cái chuông báo thức ngay đầu giường và một cái tít trong góc nhà. May ra chuông đồng hồ kêu sẽ không chỉ đánh thức… ngón tay của tôi tỉnh giấc như mọi lần…
- Đồ tồi, rất vui lại gặp anh!
May quá, vẫn kịp lên mạng đúng giờ hẹn với nàng.
- Trùng hợp quá anh nhỉ!
- Con gái thật kỳ lạ! Anh với em đã hẹn trước rồi cơ mà, sao lại phải làm ra vẻ vô tình gặp nhau? Chắc tại xem nhiều tiểu thuyết của Quỳnh Dao quá sinh ra sướt mướt. Các em luôn luôn cho rằng người bạn trai tình cờ gặp gỡ sẽ hứa hẹn mối tình đẹp nhất, và hay đánh giá con trai theo mức độ lãng mạn của cuộc gặp nữa chứ.
- Anh triết lý ghê quá!
- Em không nghĩ thế ư? Chẳng lẽ em chưa từng mơ thấy một anh chàng đẹp trai rám nắng, đôi mắt sáng rực và nụ cười tươi rói trên bãi biển mùa hè. Anh ta gọi to tên em rồi lao đến, bế bổng em quay ba vòng trên không…
- Hi hi hi, anh “sáng tác” tiếp đi.
- Anh đổi sang mùa thu nhé. Em sẽ mơ gặp một chàng trai trên phố, đeo cặp “đít chai” ra dáng trí thức, ôm khư khư quyển thơ trong tay, bước đi xào xạo trên nền lá rụng và rên ư ử một bài thơ thẩn gì đó. Và anh ta sẽ ca tụng em đẹp hơn nàng thơ bội phần.
- Bắt đầu nói lung tun đấy!
- Anh đâu có nói lung tung. Thôi được rồi, anh đổi địa điểm vậy. Có cô thì mong chờ một chàng trai ra dáng nghệ sĩ trong khu rừng tịch mịch, có bộ tóc dài, cắp theo cái giá vẽ và vài trang giấy to. Rất nhiều chim chóc đậu quanh xem anh ta múa bút. Còn cô gái ngồi làm mẫu, lý tưởng nhất là không mảnh vải che thân, và yên lặng để anh ta thưởng thức mình.
- Đồ tồi, anh bị chập dây thần kinh à?
- Thế thì anh đổi sang một địa điểm khác văn minh hơn. Cô gái tình cờ gặp chàng trai trong mộng trong quán bar. Trông anh ta rất ngầu, râu ria xồm xoàm, dáng vẻ khinh đời, phì phèo điếu thuốc trong miệng và nhấm nháp ly rượu mạnh. Cô gái bị mấy kẻ say rượu tấn công, và anh ta ra tay cứu giúp như một hiệp sĩ.
- Em thấy… cũng lãng mạn ra phết đấy chứ?
- Lãng mạn ư? Cô tiểu thư ơi, lãng mạn chỉ tồn tại trong tiểu thuyết Quỳnh Dao thôi. Trong cuộc đời thực trần trụi này, có lẽ gã trai chạy nhông nhông trên bãi biển sẽ giẫm phải mảnh chai và bị đưa đi cấp cứu; hoặc là cô gái nặng quá đến nỗi làm anh ta… sái cả tay. Cậu thi sĩ ngơ ngẩn đi trên lá vàng sẽ đạp phải bãi “phưn” chó, thối quá nên anh ta không thể ngâm thơ nữa mà chuyển sang ngâm... câu chửi thề. Anh họa sĩ vẽ tranh giữa rừng bị chim chóc bĩnh lên đầu, và anh ta không thể không than phiền cô gái quá dư thừa mỡ eo và mông, để đến nỗi bị cô ta cấu cho một trận. Còn cậu chàng anh hùng rơm trong quán rượu sẽ bị bắt lại rửa bát cho đủ số tiền nợ rượu, hoặc là đánh nhau thua bét nhè và bị quẳng ra khỏi quán.
- Đồ tồi, sao anh hằn học với những điều lãng mạn thế?
- Hằn học là thế nào? Anh chỉ rút ra kết luận trên cơ sở thống kê học mà thôi. Thêm nữa, những chàng nhân vật chính kể trên đều có đặc điểm chung là rất cao to và đẹp trai. Nhưng anh đây không cao to, cũng không đẹp trai, vì thế anh phản đối cũng là dễ hiểu mà.
- Hi hi hi, phản đối của anh vô hiệu!
Tôi thật là một kẻ ngu đần trên mức ngu đần. Ai lại đi tán dóc với nàng ba cái chuyện này, mà lại còn tán mãi đến trưa.
- Đồ Tồi này, anh đói chưa?
- Đói rồi, thế còn em?
- Em cũng đói, phải đi ăn thôi!
- Thế, chúng ta có cùng nhau…
- Em chỉ thuận miệng hỏi thế thôi, không có ý muốn ăn với anh đâu.
Vậy là hoà, tôi không lãng mạn, nàng cũng không lãng mạn.
Buổi trưa ăn cơm với Thái, tôi kể lại cuộc trò chuyện ban nãy.
- Cậu ngốc thế, sao lại tự nói mình không lãng mạn? Hộp sọ cậu có vấn đề à? - Thái mắng phủ đầu tôi tới tấp. - Làm mất mặt mình quá, sao lại ngu thế cơ chứ!
- Mình… mình…
Đang gắp miếng thịt gà, Thái tức run cả tay, miếng thịt gà như chuẩn bị giang cánh bay lên.
- Trò chuyện với các nàng kỵ nhất ba điều, một là không lãng mạn, hai là thật thà quá, ba là mồm miệng không ngọt ngào. Không lãng mạn là tối kỵ nhất, cậu biết chưa? Bất cứ tội lỗi gì đem so sánh với không lãng mạn đều không còn là tội lỗi, cậu đã nghe bao giờ chưa?
- Đương nhiên là chưa, mình chỉ biết bất cứ điều lệ nào xung khắc với hiến pháp đều coi như vô hiệu.
- Thế con trai càng tệ con gái càng mê, câu này cậu nghe rồi chứ?
- Đương nhiên rồi, mọi người suốt ngày tranh luận về câu này, không biết mới là lạ.
- Thật ra, con gái đâu có kém cỏi gì, tại sao bọn họ cứ thích con trai tệ? Chính là vì thằng con trai tệ thường rất lãng mạn, còn những kẻ đứng đắn thì thường lại ngây như khúc gỗ. Bọn con gái thà yêu cái thằng tệ nhưng lãng mạn còn hơn cặp với thằng tốt nhưng đần độn. Hiểu chưa, Đồ Tồi?
Giờ tôi đã hiểu, vì sao tôi vẫn chăn đơn gối chiếc cho tới tận bây giờ, trong khi Thái lúc nào cũng có hàng lô xích xông các nàng vây quanh. Khổng Tử đã dạy: Ban sáng được nghe điều đạo lý, chiều có thể an tâm nhắm mắt xuôi tay. Xem ra, tôi đã có thể… yên tâm nhắm mắt được rồi.
- Nói một cách khác, các nàng rất dễ thể tất cho cậu không đủ chiều cao, không được đẹp trai cho lắm, hoặc không nhẹ nhàng tình cảm, không đủ quan tâm đến nàng từng li từng tí, không thông minh hài hước… nhưng không thể tha cho cậu tội thiếu lãng mạn.
- Làm gì đến mức độ ấy!
- Đồ tồi ơi, nỗi lòng của các cô gái cũng giống như tụi con trai luôn luôn hy vọng nàng của mình chưa hề cùng ai bao giờ ấy mà.
- Trời đất, mình thấy ở trên mạng mọi người phản đối quan niệm cổ hủ đó ầm ầm.
- Các cô gái phản đối quan niệm ấy thì có lý, chứ còn bọn con trai chỉ phản đối ngoài mặt mà thôi. Nếu tất cả các cô gái đều tin tưởng sâu sắc chỉ được yêu một người duy nhất để lấy làm chồng thì những người như mình thất nghiệp à? Vì thế, bọn mình mới phải cực lực phản đối ngay từ lần đầu tiên lên mạng. Hiểu chưa? Phải cởi bỏ… cái nút thắt trong quan niệm của các nàng chứ.
Hóa ra là vậy, thảo nào mỗi lần ăn lẩu Thái cứ hết lời khen ngợi rau rất ngon, để cho chúng tôi cắm cổ ăn rau, còn cậu ta gắp thịt.
- Đối với các nàng, một năm chỉ có 5 ngày lễ quan trọng: Lễ tình nhân phương Tây, Lễ tình nhân phương Đông, sinh nhật, Ngày phụ nữ 8/3 và Lễ giáng sinh. Mình tung hoành ngang dọc trên tình trường đã mười năm có lẻ, bình thường có thể chê bôi các cô này nọ… nhưng vào những ngày lễ mình không bao giờ dám quên tí quà, chút hoa đến cống nạp. - Thái châm điếu thuốc, trút bầu tâm sự. - Một năm có 365 ngày, cậu tử tế suốt 360 ngày không bằng lãng mạn một tí trong 5 ngày này. Thường thì các cô gái sẽ tha thứ cho cậu không quan tâm đến cô ta suốt 360 ngày nếu cậu biết cách làm cô ta vui vẻ trong 5 ngày quan trọng này. Ngược lại cũng thế thôi, nếu cậu không đủ lãng mạn trong 5 ngày này thì cô ta sẽ quên phắt cậu đã tử tế thế nào trong suốt 360 ngày còn lại.
Trời đất, làm sao để Thái hết cơn bây giờ…
- Mình rõ rồi, nhưng đã trót… phải làm sao bây giờ?
- Không sao, đến lúc cần mình sẵn sàng hầu bia cậu. Trong cái rủi cũng có cái may, vì cậu hay thất tình nên tửu lượng của cậu càng ngày càng khá lên đấy. Nghĩ thế cậu sẽ thấy dễ chịu hơn một tí. ấy gọi là tái ông mất ngựa, có mất thì mới có được.
Nói thì nói vậy, nhưng Tái ông kiểu như tôi thế này thì còn được mấy con mã nữa để mất đây?
Đêm xuống, tôi lại găm mình trong phòng nghiên cứu để vật lộn với cái luận văn. Kỳ thật, phương trình vi phân quen thuộc sao hôm nay nghịch mắt thế. Dùng phương trình vi phân tích phân để giải thích hiện tượng tự nhiên thì gọi là khoa học, còn dùng trật tự sắp xếp của các vì sao trên trời để giải thích cuộc đời thì lại gọi là mê tín… Con mèo đáng ghét lại gào lên ba tiếng dài một tiếng ngắn. Lên mạng thôi nào, đằng nào đầu óc cũng tịt mít rồi, chẳng viết lách gì được nữa.
- Đồ Tồi, mãi mới gặp lại anh. Anh khỏe không?
Cô ấy mong gặp tôi lắm hay sao? Mà muộn thế này vẫn on line làm gì? Chẳng lẽ lại có chuyện buồn phiền nữa hay sao.
- May thật, chúng ta thật là có duyên số gặp nhau giữa đêm hôm khuya khoắt.
Tán theo kiểu các nhà thơ chắc cô ấy sẽ không chê tôi thiếu lãng mạn.
- Chẳng phải duyên số gì đâu. Em đợi suốt trên mạng từ lúc 2 giờ.
- Em nói thật đấy chứ? Sao phải đợi anh?
- Muốn nói chuyện với anh chứ sao, nếu không thì không ngủ được.
- Em bị hội chứng thích ngược đãi à? Làm sao cứ phải bị tra tấn vào lúc đêm hôm khuya khoắt mới ngủ được?
- …
Mặt cười lần này giãn nở hết cỡ, hình như cô ấy cười to lắm.
- Đồ Tồi, tiếp tục chuyện lúc trưa nhé. Thế anh thấy làm quen trên mạng thì thế nào?
Trời ơi, cô ấy lại chuẩn bị chà đạp lên nỗi đau của tôi. Buổi trưa vừa bị Thái mắng cho một bài, bây giờ cho tiền tôi cũng không dám loạn ngôn nữa
- Làm quen trên mạng… thì… thì… cũng lãng mạn! - Tôi không quen nói dối cho lắm, nói lời trái với lương tâm đến dòng chữ gõ ra hình như cũng run lẩy bẩy.
- Anh xạo, anh đâu phải người lãng mạn!
Thôi toi rồi, sắp đi uống bia chia buồn với Thái rồi.
- Đồ Tồi, anh nói gì đi chứ. Em thích nghe anh khoác lác.
- Nếu đã biết là khoác lác hà tất phải nghe…
- Đồ Tồi ơi, thế mới gọi là tri bất khả vi nhi vi chi. [1]
Trời ơi, cô ấy lại học tôi xuyên tạc vốn liếng thành ngữ quý báu của cha ông. Làm sao bây giờ, trong danh sách “con mồi bị săn đuổi” của tôi chỉ còn lại mỗi cô nàng này, nếu không khéo lại tay trắng mất.
- Đồ Tồi, anh treo máy à, hay đang suy nghĩ gì đấy?
- Ừ…m, anh đang nghĩ xem mặt trời hôm nay sao tròn thế.
- Giờ làm gì còn mặt trời, đừng đánh trống lảng. Em đợi anh những một tiếng rồi đấy.
Ghê gớm quá, kiểu ăn nói vòng vo tam quốc là sở trường của các nhà ngoại giao kia mà, thế mà cô ấy cũng lật tẩy ngay.
HAMS-CUDDLES-LA- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 2065
Đến từ : DVN,TDSN,hội za kầm...
Registration date : 20/08/2008
Re: LẦn Đầu Bên Nhao...P3A
pạn Mai đã lấy đc tem r` shao ..
|Jelly™|- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 925
Age : 28
Đến từ : A1 y* va^u' =))
Registration date : 27/09/2008
Re: LẦn Đầu Bên Nhao...P3A
mày lấy tem 4 pài .. k nhận ra mới lạ
|Jelly™|- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 925
Age : 28
Đến từ : A1 y* va^u' =))
Registration date : 27/09/2008
Re: LẦn Đầu Bên Nhao...P3A
nếu t nhớ k nhầm th2y còn 6 phần nữa mới hết chuyện...kak' bạn chờ nha'...
HAMS-CUDDLES-LA- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 2065
Đến từ : DVN,TDSN,hội za kầm...
Registration date : 20/08/2008
Similar topics
» Cách Nhao 2 Giờ Bay
» LẦn Đầu Bên Nhao...
» LẦn Đầu Bên Nhao...P2
» LẦn Đầu Bên Nhao...P3B
» LẦn Đầu Bên Nhao...P3C
» LẦn Đầu Bên Nhao...
» LẦn Đầu Bên Nhao...P2
» LẦn Đầu Bên Nhao...P3B
» LẦn Đầu Bên Nhao...P3C
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Mon Aug 22, 2011 2:02 am by babymaphe
» Buffet ngon đây!
Tue Apr 05, 2011 3:25 pm by JoJo
» 11.6.2k9........
Sat Sep 11, 2010 12:24 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Tha^y` Tjn Học
Sat Sep 11, 2010 12:19 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sat Sep 11, 2010 12:17 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sun Sep 05, 2010 10:21 pm by violet301
» Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sun Sep 05, 2010 10:18 pm by violet301
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697