Latest topics
11.6.2k9........
Thu Jun 11, 2009 7:48 pm by HAMS-CUDDLES-LA
11.6.2k9
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
Comments: 20
Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sun May 17, 2009 9:40 am by HAMS-CUDDLES-LA
Giữ cho anh là mãi của ngày xưa ..
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Comments: 21
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sat Aug 14, 2010 6:28 pm by sweet_love_10697
Những rung động đầu tiên của tuổi thiếu niên là chất tơ tình thượng hạng nhất thế gian. Cảm xúc không say đắm, biểu hiện không nồng nàn. Ánh mắt lén nhìn, đôi má ửng hồng và sự tưởng bở dễ thương trước một hành động muốn–hiểu–sao–thì–tùy. Không cả mưu toan đến cái cầm tay. Thế mà tôi trân …
Comments: 1
Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sat Dec 27, 2008 6:28 pm by Flippy
Dường như tình yêu đầu tiên lại làm con mệt mỏi. Con loay hoay với những thứ váy áo mà con vốn không thích mặc. Bực bội với đôi mắt một mí "hàng độc" của mình. Bố thấy con buồn nhiều hơn là vui, con không tự tin khi là mình nữa.
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Comments: 10
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
3.Bầu Trời Đêm Sẫm Màu Cà Phê.
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Comments: 0
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697
2.Những Lời Quá Thật.
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
Comments: 0
NO TITLE...:x
Fri Aug 14, 2009 9:58 am by HAMS-CUDDLES-LA
em h` như món đồ pị mất zá
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
Comments: 7
Em..........
Wed Sep 02, 2009 2:53 pm by HAMS-CUDDLES-LA
Chưa khi nào em thấy mệt mỏi như lúc này, cuộc sộng vội vã cứ cuốn em đi, em không kịp có thời gian nhìn lại những gì mình đã làm, không kịp nhìn lại em, không biết được tất cả những điều em làm đã là tốt chưa, không kịp có thời gian để em thay đổi mình.
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Comments: 19
Chàng Trai đến từ cơn mưa...P1
3 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Chàng Trai đến từ cơn mưa...P1
Lại đến muộn nữa rồi! Thy hậm hực, thất vọng liên tục nhìn đồng hồ, đã muộn hơn 1 tiếng rồi… giờ này lẽ ra nó và Huy đã ở trong rạp xem được nửa bộ phim rồi ấy chứ. Hôm qua đã hứa như đinh đóng cột là hôm nay 4 giờ chiều hai đứa sẽ cùng đi xem 1 bộ phim thật vui, để làm hoà sau vụ giận dỗi vừa rồi. Vậy mà… chỉ có mình nó đứng ngẩn ngơ ngoài rạp như một con ngốc. Cậu luôn là thế… luôn bắt nó phải chờ…
Trời cũng đã xế chiều. Mặt trời cũng đang chuẩn bị nhường chỗ cho bóng đêm, ráng đỏ nhuộm lên trời một màu kì quái, gió bỗng thổi qua thật nhẹ mà sao Thy thấy ớn lạnh… Một buổi chiều hè thật kì lạ! Con bé nghĩ thầm rồi tự nhủ sẽ không chờ cậu nữa, nó vào rạp… nhưng không phải xem phim, nó tự mua một que kem để nhấm nháp. Một cảm giác tê lạnh cả lưỡi truyền đến sống lưng đến khó hiểu…
- Tớ tưởng cậu sẽ ăn kem socola? Cậu thích nó mà!
Thy giật mình, quay lại… không ai cả, nhưng rõ ràng nó nghe tiếng Huy? A, nó lại nhớ đến cái hôm cậu và nó đi ăn kem, chỉ để xả cục tức trong nó. Nó đã gọi một que kem bạc hà, thay vì socola như nó vẫn thích… chỉ vì Huy cũng gọi món đó.
Nó với Huy là thế, hai đứa là một cặp, một tình cảm đến thật nhẹ nhàng trong sáng như chiều mưa nó vô tình trú ở hiên nhà Huy để vô tình nghe thấy tiếng dương cầm thật dịu dàng, du dương từ bên cửa sổ. Một bản nhạc thật buồn, réo rắt, nhưng lại có sức hút vô hình từ ngón tay của người đánh đàn. Gương mặt cậu lạnh, một cái gì đó mơ hồ khó hiểu trong đôi mắt, cậu như không ý thức vào ngón tay mình, như đang nghĩ một điều gì đó… lạ thay điều ấy lại làm nên một bản nhạc lạ đến khó hiểu nhưng hút hồn. Huy thấy nó, cậu dừng lại và mời nó vào nhà để trú mưa. Nó nhận ra cậu… chàng trai học bên lớp kế toán A vẫn cùng lớp B cậu học chung giảng đường môn Triết mấy hôm. Cậu và nó quen nhau, rồi thành đôi một cách đột ngột nhanh chóng: cậu ngỏ lời và nó đồng ý mà chưa thể hiểu nổi tình cảm của mình.
Nó mến cậu thật hay chỉ vì thương cho sự cô đơn của cậu: cậu mất mẹ từ nhỏ và sống với người cha chỉ biết đến công việc. Nó không hiểu và cũng không muốn nghĩ sâu vào điều ấy, nó nhận lời… để hai đứa là một đôi. Một đôi có quá nhiều những khác biệt: cậu ít nói, nghiêm nghị, cậu giỏi che giấu cảm xúc mà không bao giờ thổ lộ với nó cậu nghĩ gì, nó có cảm giác cậu với nó vẫn xa cách dù là một đôi… cậu chỉ biết có người bạn thân là cây dương cầm để trút cho nó tất cả tâm sự? Nhưng nó thì không, nó không chịu là một con bé vô hình, nó sôi nổi và bất cần vì luôn sẵn sàng bất tuân lệnh, nó không muốn là một con robot chỉ biết làm theo những gì đã là lập trình chỉ vì điều đó bình thường? Nó muốn nổi loạn và điều đó luôn khiến nó bất đồng với Huy, tất nhiên Huy là người luôn nhún nhường nó. Nó không thích điều ấy, và phản ứng lại, nó cố tình làm khác đi những điểm tương đồng giữa nó và cậu mà nó từng tự hào; cậu thích kem socola, nó sẵn sàng gọi món khác dù ghét cay món kem bạc hà? Cậu thích màu trắng bạc nó bảo là ghê dù nó thích màu ấy? Những bản nhạc hay của cậu đưa cho nó xem nó bảo chỉ là những bản buồn rợn người dù nó thích ở cậu những bản ballad buồn ngọt ngào ấy… nó muốn phá vỡ tất cả, chỉ để cậu phải chú ý đến nó nhiều hơn thay vì cái cách hiện nay hờ hững của cậu.
Nó bước ra khỏi rạp thì cũng là lúc trời đổ mưa, cơn mưa ào ào như trút nước. Nó lại quên áo mưa (như một thói quen-thóiquen mà bao lần Huy phải nhắc nó, Kệ, nó thích vậy), phải trú tạm trước cổng rạp. Nó ngao ngán nhìn cơn mưa, một buổi chiều thật lạ… cơn mưa nặng hạt tưởng như sẽ không dứt, và lạ thay mang trong nó một âm thanh kì quái thật lạ? Tiếng dương cầm nhanh gấp…. những nốt nhạc đuổi nhau gấp gáp, réo lên một khúc chói tai, nó khiến con bé giật mình, một chút gì đó khiến nó ngạt thở…
- Huy!
Con bé hét lên khi thấy dáng cậu đang bước nhẹ trong mưa. Nó vùng chạy theo cậu đang bước trong mưa:
- Huy! Cậu làm gì vậy? Huy!
Con bé gọi gào lên trong mưa. cậu như không nghe, vẫn bước nhẹ… cậu có cái gì đó thật lạ, một cái gì đó như mơ hồ trong chiếc áo trắng cậu đang mặc. cậu bước nhẹ mà sao nó không thể đuổi kịp cậu? Tiếng dương cầm vẫn réo rắt trong mưa với âm thanh của bản nhạc chát chúa… Thy thấy mệt, nó gọi cậu… cậu không nghe… nó mệt… nó muốn gục lại… nó muốn cậu quay lậi… cậu sẽ thấy nó… cậu sẽ lại bảo nó vào nhà trú mưa… Huy!.........
- Cậu lại trễ giờ lên lớp rùi! đến bao giờ Thy mới bỏ được tật ngủ nướng?
- Có can gì đến cậu ông cụ non?
Con bé ương bướng vênh mặt nói to với cậu… Nhưng rồi… giật mình và nó nhận ra mình đang mở mắt trên giường… trong phòng của nó… nó thấy lạnh và mệt… nó nhớ đến Huy. tại sao nó gọi mà cậu không nghe? Tại sao cậu lại chạy trong mưa? Tại sao tai nó vẫn réo lên khúc dương cầm ma quái kia?
Nó nhìn quanh rồi toan vùng dậy nhưng thấy ê ẩm cả người. Nó mệt. Nó thấy mẹ bước vào mắt đỏ hoe:
- Con làm gì mà chạy trong mưa rồi gục ngay trước cửa nhà vậy? về thì gọi cửa chứ? Có gì thì phải bình tĩnh chứ?
Về nhà? Nó chạy theo Huy mà? Cậu dẫn nó về nhà? vậy cậu đâu? Bên tai nó vẫn tiếng dương cầm réo rắt trong mưa:
- Vậy Huy đâu? Cậu ấy đưa con về mà?
- Bình tĩnh đi Thy, con biết điều gì không quay lại được mà! Tỉnh đi Thy!
Nó ngạc nhiên… mẹ nó ngồi xuống dường nắm chặt tay nó, mắt vẫn đỏ hoe…
- Mẹ!- Nó hét lên một cách khó hiểu – mẹ bảo cái gì qua không lấy lại được? Con hỏi Huy về chưa mà? Cậu ấy cũng dầm mưa!
- Thy, con biết Huy đi xa rồi mà! mẹ nó nhìn nó nghiêm nghị
Nó như ngất đi, choáng váng… tiếng dương cầm réo rắt, khiến người ta phải sợ… cậu đi rồi! Đi xa mãi rồi… chiều mưa xối xả bên hiên… mưa sẽ hoà trong nước mắt Thy… tại nó sao? Cậu trễ hẹn và chạy đi trong mưa… chiếc ô tô ngược chiều… nó như thấy cậu nằm sõng soài dưới mưa… tiếng dương cầm réo rắt sao chát chúa trong mưa…
Trời cũng đã xế chiều. Mặt trời cũng đang chuẩn bị nhường chỗ cho bóng đêm, ráng đỏ nhuộm lên trời một màu kì quái, gió bỗng thổi qua thật nhẹ mà sao Thy thấy ớn lạnh… Một buổi chiều hè thật kì lạ! Con bé nghĩ thầm rồi tự nhủ sẽ không chờ cậu nữa, nó vào rạp… nhưng không phải xem phim, nó tự mua một que kem để nhấm nháp. Một cảm giác tê lạnh cả lưỡi truyền đến sống lưng đến khó hiểu…
- Tớ tưởng cậu sẽ ăn kem socola? Cậu thích nó mà!
Thy giật mình, quay lại… không ai cả, nhưng rõ ràng nó nghe tiếng Huy? A, nó lại nhớ đến cái hôm cậu và nó đi ăn kem, chỉ để xả cục tức trong nó. Nó đã gọi một que kem bạc hà, thay vì socola như nó vẫn thích… chỉ vì Huy cũng gọi món đó.
Nó với Huy là thế, hai đứa là một cặp, một tình cảm đến thật nhẹ nhàng trong sáng như chiều mưa nó vô tình trú ở hiên nhà Huy để vô tình nghe thấy tiếng dương cầm thật dịu dàng, du dương từ bên cửa sổ. Một bản nhạc thật buồn, réo rắt, nhưng lại có sức hút vô hình từ ngón tay của người đánh đàn. Gương mặt cậu lạnh, một cái gì đó mơ hồ khó hiểu trong đôi mắt, cậu như không ý thức vào ngón tay mình, như đang nghĩ một điều gì đó… lạ thay điều ấy lại làm nên một bản nhạc lạ đến khó hiểu nhưng hút hồn. Huy thấy nó, cậu dừng lại và mời nó vào nhà để trú mưa. Nó nhận ra cậu… chàng trai học bên lớp kế toán A vẫn cùng lớp B cậu học chung giảng đường môn Triết mấy hôm. Cậu và nó quen nhau, rồi thành đôi một cách đột ngột nhanh chóng: cậu ngỏ lời và nó đồng ý mà chưa thể hiểu nổi tình cảm của mình.
Nó mến cậu thật hay chỉ vì thương cho sự cô đơn của cậu: cậu mất mẹ từ nhỏ và sống với người cha chỉ biết đến công việc. Nó không hiểu và cũng không muốn nghĩ sâu vào điều ấy, nó nhận lời… để hai đứa là một đôi. Một đôi có quá nhiều những khác biệt: cậu ít nói, nghiêm nghị, cậu giỏi che giấu cảm xúc mà không bao giờ thổ lộ với nó cậu nghĩ gì, nó có cảm giác cậu với nó vẫn xa cách dù là một đôi… cậu chỉ biết có người bạn thân là cây dương cầm để trút cho nó tất cả tâm sự? Nhưng nó thì không, nó không chịu là một con bé vô hình, nó sôi nổi và bất cần vì luôn sẵn sàng bất tuân lệnh, nó không muốn là một con robot chỉ biết làm theo những gì đã là lập trình chỉ vì điều đó bình thường? Nó muốn nổi loạn và điều đó luôn khiến nó bất đồng với Huy, tất nhiên Huy là người luôn nhún nhường nó. Nó không thích điều ấy, và phản ứng lại, nó cố tình làm khác đi những điểm tương đồng giữa nó và cậu mà nó từng tự hào; cậu thích kem socola, nó sẵn sàng gọi món khác dù ghét cay món kem bạc hà? Cậu thích màu trắng bạc nó bảo là ghê dù nó thích màu ấy? Những bản nhạc hay của cậu đưa cho nó xem nó bảo chỉ là những bản buồn rợn người dù nó thích ở cậu những bản ballad buồn ngọt ngào ấy… nó muốn phá vỡ tất cả, chỉ để cậu phải chú ý đến nó nhiều hơn thay vì cái cách hiện nay hờ hững của cậu.
Nó bước ra khỏi rạp thì cũng là lúc trời đổ mưa, cơn mưa ào ào như trút nước. Nó lại quên áo mưa (như một thói quen-thóiquen mà bao lần Huy phải nhắc nó, Kệ, nó thích vậy), phải trú tạm trước cổng rạp. Nó ngao ngán nhìn cơn mưa, một buổi chiều thật lạ… cơn mưa nặng hạt tưởng như sẽ không dứt, và lạ thay mang trong nó một âm thanh kì quái thật lạ? Tiếng dương cầm nhanh gấp…. những nốt nhạc đuổi nhau gấp gáp, réo lên một khúc chói tai, nó khiến con bé giật mình, một chút gì đó khiến nó ngạt thở…
- Huy!
Con bé hét lên khi thấy dáng cậu đang bước nhẹ trong mưa. Nó vùng chạy theo cậu đang bước trong mưa:
- Huy! Cậu làm gì vậy? Huy!
Con bé gọi gào lên trong mưa. cậu như không nghe, vẫn bước nhẹ… cậu có cái gì đó thật lạ, một cái gì đó như mơ hồ trong chiếc áo trắng cậu đang mặc. cậu bước nhẹ mà sao nó không thể đuổi kịp cậu? Tiếng dương cầm vẫn réo rắt trong mưa với âm thanh của bản nhạc chát chúa… Thy thấy mệt, nó gọi cậu… cậu không nghe… nó mệt… nó muốn gục lại… nó muốn cậu quay lậi… cậu sẽ thấy nó… cậu sẽ lại bảo nó vào nhà trú mưa… Huy!.........
- Cậu lại trễ giờ lên lớp rùi! đến bao giờ Thy mới bỏ được tật ngủ nướng?
- Có can gì đến cậu ông cụ non?
Con bé ương bướng vênh mặt nói to với cậu… Nhưng rồi… giật mình và nó nhận ra mình đang mở mắt trên giường… trong phòng của nó… nó thấy lạnh và mệt… nó nhớ đến Huy. tại sao nó gọi mà cậu không nghe? Tại sao cậu lại chạy trong mưa? Tại sao tai nó vẫn réo lên khúc dương cầm ma quái kia?
Nó nhìn quanh rồi toan vùng dậy nhưng thấy ê ẩm cả người. Nó mệt. Nó thấy mẹ bước vào mắt đỏ hoe:
- Con làm gì mà chạy trong mưa rồi gục ngay trước cửa nhà vậy? về thì gọi cửa chứ? Có gì thì phải bình tĩnh chứ?
Về nhà? Nó chạy theo Huy mà? Cậu dẫn nó về nhà? vậy cậu đâu? Bên tai nó vẫn tiếng dương cầm réo rắt trong mưa:
- Vậy Huy đâu? Cậu ấy đưa con về mà?
- Bình tĩnh đi Thy, con biết điều gì không quay lại được mà! Tỉnh đi Thy!
Nó ngạc nhiên… mẹ nó ngồi xuống dường nắm chặt tay nó, mắt vẫn đỏ hoe…
- Mẹ!- Nó hét lên một cách khó hiểu – mẹ bảo cái gì qua không lấy lại được? Con hỏi Huy về chưa mà? Cậu ấy cũng dầm mưa!
- Thy, con biết Huy đi xa rồi mà! mẹ nó nhìn nó nghiêm nghị
Nó như ngất đi, choáng váng… tiếng dương cầm réo rắt, khiến người ta phải sợ… cậu đi rồi! Đi xa mãi rồi… chiều mưa xối xả bên hiên… mưa sẽ hoà trong nước mắt Thy… tại nó sao? Cậu trễ hẹn và chạy đi trong mưa… chiếc ô tô ngược chiều… nó như thấy cậu nằm sõng soài dưới mưa… tiếng dương cầm réo rắt sao chát chúa trong mưa…
HAMS-CUDDLES-LA- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 2065
Đến từ : DVN,TDSN,hội za kầm...
Registration date : 20/08/2008
Re: Chàng Trai đến từ cơn mưa...P1
mÀy lẰng nhẰng qÁ
|Jelly™|- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 925
Age : 28
Đến từ : A1 y* va^u' =))
Registration date : 27/09/2008
Re: Chàng Trai đến từ cơn mưa...P1
ê .. nhÁi hẢh mẮm
|Jelly™|- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 925
Age : 28
Đến từ : A1 y* va^u' =))
Registration date : 27/09/2008
|Jelly™|- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 925
Age : 28
Đến từ : A1 y* va^u' =))
Registration date : 27/09/2008
Re: Chàng Trai đến từ cơn mưa...P1
kìm chẾ + pỉnh tĩnh !!!!!!!!!!!
|Jelly™|- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 925
Age : 28
Đến từ : A1 y* va^u' =))
Registration date : 27/09/2008
Similar topics
» Như một chàng trai đang trên đường đến với người mình yêu
» Con trai và...các loại bánh
» Chàng Trai đến từ cơn mưa...P2
» Con trai và những câu nói mất điểm
» Bố và Mẹ của 8 chàng trai
» Con trai và...các loại bánh
» Chàng Trai đến từ cơn mưa...P2
» Con trai và những câu nói mất điểm
» Bố và Mẹ của 8 chàng trai
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Mon Aug 22, 2011 2:02 am by babymaphe
» Buffet ngon đây!
Tue Apr 05, 2011 3:25 pm by JoJo
» 11.6.2k9........
Sat Sep 11, 2010 12:24 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Tha^y` Tjn Học
Sat Sep 11, 2010 12:19 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sat Sep 11, 2010 12:17 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sun Sep 05, 2010 10:21 pm by violet301
» Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sun Sep 05, 2010 10:18 pm by violet301
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697