Latest topics
11.6.2k9........
Thu Jun 11, 2009 7:48 pm by HAMS-CUDDLES-LA
11.6.2k9
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
Comments: 20
Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sun May 17, 2009 9:40 am by HAMS-CUDDLES-LA
Giữ cho anh là mãi của ngày xưa ..
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Comments: 21
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sat Aug 14, 2010 6:28 pm by sweet_love_10697
Những rung động đầu tiên của tuổi thiếu niên là chất tơ tình thượng hạng nhất thế gian. Cảm xúc không say đắm, biểu hiện không nồng nàn. Ánh mắt lén nhìn, đôi má ửng hồng và sự tưởng bở dễ thương trước một hành động muốn–hiểu–sao–thì–tùy. Không cả mưu toan đến cái cầm tay. Thế mà tôi trân …
Comments: 1
Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sat Dec 27, 2008 6:28 pm by Flippy
Dường như tình yêu đầu tiên lại làm con mệt mỏi. Con loay hoay với những thứ váy áo mà con vốn không thích mặc. Bực bội với đôi mắt một mí "hàng độc" của mình. Bố thấy con buồn nhiều hơn là vui, con không tự tin khi là mình nữa.
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Comments: 10
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
3.Bầu Trời Đêm Sẫm Màu Cà Phê.
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Comments: 0
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697
2.Những Lời Quá Thật.
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
Comments: 0
NO TITLE...:x
Fri Aug 14, 2009 9:58 am by HAMS-CUDDLES-LA
em h` như món đồ pị mất zá
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
Comments: 7
Em..........
Wed Sep 02, 2009 2:53 pm by HAMS-CUDDLES-LA
Chưa khi nào em thấy mệt mỏi như lúc này, cuộc sộng vội vã cứ cuốn em đi, em không kịp có thời gian nhìn lại những gì mình đã làm, không kịp nhìn lại em, không biết được tất cả những điều em làm đã là tốt chưa, không kịp có thời gian để em thay đổi mình.
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Comments: 19
chiếc đồng hồ khỗng lồ
3 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
chiếc đồng hồ khỗng lồ
Trong phòng ăn của nhà tôi có một chiếc đồng hồ khổng lồ. Hồi tôi còn nhỏ, chiếc đồng hồ luôn làm tôi mê mẩn. Tôi cứ nhìn ngắm nó suốt và chăm chú lắng nghe tiếng chuông của nó. Tôi cứ tự hỏi làm sao mà vào những thời điểm khác nhau trong ngày, chiếc đồng hồ lại gõ chuông vang lên 3 lần, 6 lần hoặc nhiều hơn - tiếng chuông ngân nga vang khắp căn phòng.
hưng có một điều còn đáng quan tâm hơn đối với tôi - đó là thói quen bí ẩn của ông nội. Ông nội có một chiếc chìa khoá thần kỳ, ông gọi là chìa khoá thời gian, và chiếc chìa khoá này sẽ giữ cho thời gian không bao giờ dừng lại.
Hằng ngày, tôi mê mẩn xem ông lên dây đồng hồ bằng chiếc chìa khoá nọ, cách ông thận trọng xoay chìa khoá. Cái chìa khoá đã giữ cho cỗ máy thời gian chạy tích tắc và đổ chuông, bền bỉ không ngừng.Tôi vẫn còn nhớ cảm giác vui thích khi đứng nhìn ông lấy chiếc chìa khoá từ trong túi áo gilê, mở một cánh cửa nhỏ trên chiếc đồng hồ - một cánh cửa mà nếu không chú ý thì không thể nào thấy được. Ông tra chìa khoá vào và quay, một cách trang nghiêm và cẩn
trọng. Ông không bao giờ để chiếc đồng hồ bị chết và dừng lại.
Khi tôi chừng 12 tuổi, có một ngày, ông vẫy tôi lại gần. Ông chỉ cho tôi cách mở cánh cửa nhỏ bí mật của chiếc đồng hồ khổng lồ, rồi bảo tôi thử dùng chìa khoá lên dây cót.
Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên tôi được làm điều đó. Tôi run bắn lên vì hồi hộp, nhưng rồi cuối cùng cũng thành công. Ông xoa đầu tôi và nói rằng tôi hoàn toàn có thể thay thế ông để lên dây đồng hồ.
Đó là lời khen tặng quan trọng nhất mà tôi từng nhận được, với tôi đó là cả một sự công nhận khiến trái tim nhỏ bé của tôi đập rộn vì tự hào...
Không lâu sau thì ông tôi mất. Phải vài ngày sau tang lễ của ông, tôi mới nhớ ra chiếc đồng hồ!
- Mẹ! Cái đồng hồ của ông! – Tôi kêu lên - Chúng ta phải lên dây nó!
- Nhưng... – anh tôi rụt rè lên tiếng - Có ai biết lên dây cái đồng hồ đó thế nào đâu?...
Hoá ra, ngoài tôi ra, chưa ai từng để ý đủ để biết phải lên dây đồng hồ thế nào. Chiếc đồng hồ khổng lồ đã ngừng chạy từ bao giờ, không có người giữ nhịp thời gian, chiếc đồng hồ mất đi hoàn toàn vẻ sống động, trông nó thật... cô độc.
Tôi lấy chiếc chìa khoá từ trong ngăn kéo tủ của ông - nơi ông vẫn thường cất nếu không bỏ trong túi. Tay tôi hơi run lên khi tôi mở cánh cửa nhỏ trên chiếc đồng hồ. Bỗng nhiên, tôi thấy mình lại trở thành một đứa trẻ, đứng ngẩn ra nhìn ông - với mái tóc bạc trắng và đôi mắt xanh hóm hỉnh.
Dường như ông đang đứng ngay đó, nháy mắt với tôi, vì tôi biết bí mật của chiếc đồng hồ khổng lồ, biết cách sử dụng chiếc chìa khoá thần kỳ. Thế rồi, cũng cẩn thận như ông, tôi tra chìa khoá và vặn cót.
Chiếc đồng hồ bừng lên sự sống. Tích tắc, tích tắc, dường như tiếng kêu của đồng hồ lại thổi một hơi gió của sự sống vào căn phòng, vào ngôi nhà và vào cả trái tim của tất cả chúng tôi. Có rất nhiều người như ông nội tôi, đã làm rất nhiều điều để khi họ còn sống cũng như khi họ nằm xuống, cuộc sống vẫn luôn được tiếp tục một cách tốt đẹp
hưng có một điều còn đáng quan tâm hơn đối với tôi - đó là thói quen bí ẩn của ông nội. Ông nội có một chiếc chìa khoá thần kỳ, ông gọi là chìa khoá thời gian, và chiếc chìa khoá này sẽ giữ cho thời gian không bao giờ dừng lại.
Hằng ngày, tôi mê mẩn xem ông lên dây đồng hồ bằng chiếc chìa khoá nọ, cách ông thận trọng xoay chìa khoá. Cái chìa khoá đã giữ cho cỗ máy thời gian chạy tích tắc và đổ chuông, bền bỉ không ngừng.Tôi vẫn còn nhớ cảm giác vui thích khi đứng nhìn ông lấy chiếc chìa khoá từ trong túi áo gilê, mở một cánh cửa nhỏ trên chiếc đồng hồ - một cánh cửa mà nếu không chú ý thì không thể nào thấy được. Ông tra chìa khoá vào và quay, một cách trang nghiêm và cẩn
trọng. Ông không bao giờ để chiếc đồng hồ bị chết và dừng lại.
Khi tôi chừng 12 tuổi, có một ngày, ông vẫy tôi lại gần. Ông chỉ cho tôi cách mở cánh cửa nhỏ bí mật của chiếc đồng hồ khổng lồ, rồi bảo tôi thử dùng chìa khoá lên dây cót.
Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên tôi được làm điều đó. Tôi run bắn lên vì hồi hộp, nhưng rồi cuối cùng cũng thành công. Ông xoa đầu tôi và nói rằng tôi hoàn toàn có thể thay thế ông để lên dây đồng hồ.
Đó là lời khen tặng quan trọng nhất mà tôi từng nhận được, với tôi đó là cả một sự công nhận khiến trái tim nhỏ bé của tôi đập rộn vì tự hào...
Không lâu sau thì ông tôi mất. Phải vài ngày sau tang lễ của ông, tôi mới nhớ ra chiếc đồng hồ!
- Mẹ! Cái đồng hồ của ông! – Tôi kêu lên - Chúng ta phải lên dây nó!
- Nhưng... – anh tôi rụt rè lên tiếng - Có ai biết lên dây cái đồng hồ đó thế nào đâu?...
Hoá ra, ngoài tôi ra, chưa ai từng để ý đủ để biết phải lên dây đồng hồ thế nào. Chiếc đồng hồ khổng lồ đã ngừng chạy từ bao giờ, không có người giữ nhịp thời gian, chiếc đồng hồ mất đi hoàn toàn vẻ sống động, trông nó thật... cô độc.
Tôi lấy chiếc chìa khoá từ trong ngăn kéo tủ của ông - nơi ông vẫn thường cất nếu không bỏ trong túi. Tay tôi hơi run lên khi tôi mở cánh cửa nhỏ trên chiếc đồng hồ. Bỗng nhiên, tôi thấy mình lại trở thành một đứa trẻ, đứng ngẩn ra nhìn ông - với mái tóc bạc trắng và đôi mắt xanh hóm hỉnh.
Dường như ông đang đứng ngay đó, nháy mắt với tôi, vì tôi biết bí mật của chiếc đồng hồ khổng lồ, biết cách sử dụng chiếc chìa khoá thần kỳ. Thế rồi, cũng cẩn thận như ông, tôi tra chìa khoá và vặn cót.
Chiếc đồng hồ bừng lên sự sống. Tích tắc, tích tắc, dường như tiếng kêu của đồng hồ lại thổi một hơi gió của sự sống vào căn phòng, vào ngôi nhà và vào cả trái tim của tất cả chúng tôi. Có rất nhiều người như ông nội tôi, đã làm rất nhiều điều để khi họ còn sống cũng như khi họ nằm xuống, cuộc sống vẫn luôn được tiếp tục một cách tốt đẹp
Re: chiếc đồng hồ khỗng lồ
đồng hồ khổng lồ...zống ở trog " The Curious Case Of Benjamin"
HAMS-CUDDLES-LA- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 2065
Đến từ : DVN,TDSN,hội za kầm...
Registration date : 20/08/2008
Re: chiếc đồng hồ khỗng lồ
chữ ky' độc đáo mej`...
HAMS-CUDDLES-LA- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 2065
Đến từ : DVN,TDSN,hội za kầm...
Registration date : 20/08/2008
Similar topics
» Chia tay.... và ......
» Hãy là chiếc lò sưởi trong ngôi nhà của bạn (
» Sở thích âm nhạc của bạn là gì?Vào đây chia sẽ!
» Chiếc lá và em
» Chiếc móc khóa
» Hãy là chiếc lò sưởi trong ngôi nhà của bạn (
» Sở thích âm nhạc của bạn là gì?Vào đây chia sẽ!
» Chiếc lá và em
» Chiếc móc khóa
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Mon Aug 22, 2011 2:02 am by babymaphe
» Buffet ngon đây!
Tue Apr 05, 2011 3:25 pm by JoJo
» 11.6.2k9........
Sat Sep 11, 2010 12:24 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Tha^y` Tjn Học
Sat Sep 11, 2010 12:19 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sat Sep 11, 2010 12:17 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sun Sep 05, 2010 10:21 pm by violet301
» Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sun Sep 05, 2010 10:18 pm by violet301
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697