Latest topics
11.6.2k9........
Thu Jun 11, 2009 7:48 pm by HAMS-CUDDLES-LA
11.6.2k9
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
hum ni hem phải sn e
cũng hem phải sn 1 kon BFF nào của e
mah` ngày hum nj
lah` 1 ngày wan trọng với e
sn của ng` e ju thg...
đây lah` lần thứ 2
kể từ luk mềnh wen nhao e nói câu này:
HPBD to U
F nhố nhăng
Hj```
chưa pao h` e có thể làm a thật sự h/p vào ngày này
va` e cũng chỉ pjk nói câu chuk mừng sn a
nhj`u luk e …
Comments: 20
Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sun May 17, 2009 9:40 am by HAMS-CUDDLES-LA
Giữ cho anh là mãi của ngày xưa ..
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Cho em từ chối lời yêu của anh nhé! Nếu như anh có nói yêu em thêm một lần nữa…
Anh à!
Cho em gọi anh là anh một lần nhé! Một lần thôi, lần đầu tiên, lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Để ngày mai, tình yêu của chúng mình trong em sẽ là một kỉ niệm đẹp vô vàn!
…
Comments: 21
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sat Aug 14, 2010 6:28 pm by sweet_love_10697
Những rung động đầu tiên của tuổi thiếu niên là chất tơ tình thượng hạng nhất thế gian. Cảm xúc không say đắm, biểu hiện không nồng nàn. Ánh mắt lén nhìn, đôi má ửng hồng và sự tưởng bở dễ thương trước một hành động muốn–hiểu–sao–thì–tùy. Không cả mưu toan đến cái cầm tay. Thế mà tôi trân …
Comments: 1
Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sat Dec 27, 2008 6:28 pm by Flippy
Dường như tình yêu đầu tiên lại làm con mệt mỏi. Con loay hoay với những thứ váy áo mà con vốn không thích mặc. Bực bội với đôi mắt một mí "hàng độc" của mình. Bố thấy con buồn nhiều hơn là vui, con không tự tin khi là mình nữa.
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó …
Comments: 10
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
3.Bầu Trời Đêm Sẫm Màu Cà Phê.
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Chúng tôi cùng sang Mỹ du học, nhưng ở khác bang. Nguyên rất enjoy cuộc sống mới. Bớt những ánh mắt đánh giá. Bớt những tiếng xì xầm. Lời nói và hành động của cậu trở nên phóng khoáng hơn. Rồi Nguyên biết yêu. Tôi nhớ như in cảnh đám sinh viên trong thư viện tròn mắt nhìn …
Comments: 0
Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697
2.Những Lời Quá Thật.
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
- Hãy thú thật rằng cậu đã phỉnh tớ đi. Chỉ là tớ quá hiểu lầm, khiến cậu khó xử nên cậu phải nói mình là gay. – Tôi chào Nguyên xối xả tại quán cà phê.
- Cho một espresso nóng. – Nguyên nói với anh phục vụ bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi, không đáp lại lời tôi.
Chúng …
Comments: 0
NO TITLE...:x
Fri Aug 14, 2009 9:58 am by HAMS-CUDDLES-LA
em h` như món đồ pị mất zá
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
chả ai đoái hoài cũng chẳng ai wan tâm
em lạc lõng trong đời
chỉ mún vùi đầu vào anh để tìm cảm giác bình yên
làm sao để tìm lại cảm giác lúc trc' đây chứ
hahaha
em quả thật quá bé nhỏ
quá non nớt so với đời...
nhưng em vẫn đủ lớn để hỉu
đời sẽ chỉ kóa chỗ đứng cho những ai biết vươn lên
hwating...:X
Comments: 7
Em..........
Wed Sep 02, 2009 2:53 pm by HAMS-CUDDLES-LA
Chưa khi nào em thấy mệt mỏi như lúc này, cuộc sộng vội vã cứ cuốn em đi, em không kịp có thời gian nhìn lại những gì mình đã làm, không kịp nhìn lại em, không biết được tất cả những điều em làm đã là tốt chưa, không kịp có thời gian để em thay đổi mình.
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Em mơ ước có một cuộc sống bình yên, …
Comments: 19
Từ bàn tay đến trái tim: Nắm tay em anh nhé!
VPT Forum :: Chuyện Teen :: Tâm sự
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Từ bàn tay đến trái tim: Nắm tay em anh nhé!
Bạn bè kể với em rằng, ở bên Nhật có nhiều người đàn ông đã đăng ký tham gia vào một hội có tên "Đừng li dị anh, em nhé!" và họ đã bắt đầu tập nắm bàn tay vợ ở nơi công cộng - một biểu hiện của tình cảm vợ chồng mà xưa nay họ vô tình lãng quên. Tại sao chỉ đến khi sắp đánh mất một cái già đó rất quý giá, người ta mới biết hối tiếc và nỗ lực cứu vãn?
Ngay tại Hà Nội của chúng mình thôi, nếu chịu để ý khi đi qua khu phố cổ, anh sẽ nhìn thấy những đôi vợ chồng người Châu Âu thong dong dạo bước và ai cũng nhận ra họ là một đôi, họ rất yêu nhau bởi họ luôn nắm chặt tay nhau; kể cả khi đi rất nhanh, người chồng vẫn luôn siết chặt bàn tay vợ. Nhìn thân thương biết bao! Đấy là với người nước ngoài, còn người Việt Nam mình thì không thế. Em thường tò mò quan sát những đôi vợ chồng xứ mình đi bộ trên hè phố, những người đàn ông đi trước và những người phụ nữ lầm lũi bước theo sau... Hiếm có người chồng nào chịu nắm bàn tay vợ. Bàn tay những người vợ ấy mới lõng thong, bơ vơ, tội nghiệp làm sao?
Vì lý do gì mà những người chồng lại không nắm tay vợ nhỉ? Cái bàn tay mà với nhiều người vợ, cũng giống như những vần thơ mộc mạc mà nữ sĩ Xuân Quỳnh từng viết: "Gia tài em chỉ có bàn tay. Em trao tặng cho anh từ ngày ấy!". Chẳng lẽ bàn tay ấy không xứng đáng để được các ông chồng nâng niu, trân trọng trong bàn tay mình hay sao?
Ngay cả anh của em, nhiều lần đi ngoài phố, bàn tay em lỡ chạm vào bàn tay anh, thế là anh rụt ngay lại, dửng dưng. Em nhớ ngày chúng mình mới yêu nhau, bàn tay em mềm mại, mịn màng và anh thường nắm lấy, áp vào mặt, vào môi... Thế mà chỉ vài năm sau, bàn tay em đã mồ côi bàn tay anh. Em tự hỏi trên đời này có biết bao nhiêu bàn tay người vợ đã bị lạc mất hay mồ côi bàn tay người chồng? Bàn tay chúng ta thất lạc nhau ngay khi chúng ta cùng sống trong một mái nhà, cùng ngủ trên một chiếc giường, cùng đi trên một chiếc xe máy, cùng bước bên nhan trên một con đường... Chỉ cần đưa ra một chút, bàn tay anh đã nắm được bàn tay em, vậy mà...
Một sáng nào đó, em thức dậy sớm, ngồi trên giường săm soi đôi bàn tay mình. Nó đầy gân xanh, nó không còn mịn màng mà thô ráp, lác đác những vết chai... Nhưng em tự hào về nó, bàn tay đã khéo léo vun vén giúp em làm cho anh những bữa cơm ngon, bàn tay biết dịu dàng chăm sóc con, biết chăm chút cho ngôi nhà mình lúc nào cũng gọn gang, ngăn nắp... Phải chăng anh không hiểu được điều đó mà ngại ngần nắm bàn tay em sao?
Em đã đọc đâu đó trên mạng rằng một một cái nắm tay nhiều khi có sức mạnh hơn cả nụ hôn nồng cháy. Cái nắm tay của chồng khi dắt vợ băng qua đường, cái dáng vẻ như muốn vươn ra che chắn cho vợ trước làn sóng xe hung dữ chồm tới sẽ làm trái tim người phụ nữ bừng nở hoa lúc ấy. Rồi khi đi trên đường phố, người chồng nắm tay vợ kiêu hãnh sải bước, điều đó có thể còn hơn cả vạn đóa hồng đắt tiền tặng vợ ngày 8/3, thông điệp của nó là: Đây là vợ của tôi, người thương yêu nhất của tôi và tôi đang đi bên cô ấy đây, tay cô ấy nhỏ bé, gọn gàng và ấm áp trong tay tôi đây! Và tôi yêu cô ấy, rất yêu!
Đã bao giờ anh của em nghĩ về giá trị của cái nắm tay vợ như thế chưa nhỉ? Đã bao giờ anh nắm tay em và tự hào rằng mình thật may mắn khi có em? Với chúng em, chẳng cần những lời hoa mỹ có cánh, chẳng cần những phô trương màu mè, chỉ đơn giản là một cái nắm tay vợ giữa phố, trước mặt nhiều người! Nắm tay em anh nhé!
Ngay tại Hà Nội của chúng mình thôi, nếu chịu để ý khi đi qua khu phố cổ, anh sẽ nhìn thấy những đôi vợ chồng người Châu Âu thong dong dạo bước và ai cũng nhận ra họ là một đôi, họ rất yêu nhau bởi họ luôn nắm chặt tay nhau; kể cả khi đi rất nhanh, người chồng vẫn luôn siết chặt bàn tay vợ. Nhìn thân thương biết bao! Đấy là với người nước ngoài, còn người Việt Nam mình thì không thế. Em thường tò mò quan sát những đôi vợ chồng xứ mình đi bộ trên hè phố, những người đàn ông đi trước và những người phụ nữ lầm lũi bước theo sau... Hiếm có người chồng nào chịu nắm bàn tay vợ. Bàn tay những người vợ ấy mới lõng thong, bơ vơ, tội nghiệp làm sao?
Vì lý do gì mà những người chồng lại không nắm tay vợ nhỉ? Cái bàn tay mà với nhiều người vợ, cũng giống như những vần thơ mộc mạc mà nữ sĩ Xuân Quỳnh từng viết: "Gia tài em chỉ có bàn tay. Em trao tặng cho anh từ ngày ấy!". Chẳng lẽ bàn tay ấy không xứng đáng để được các ông chồng nâng niu, trân trọng trong bàn tay mình hay sao?
Ngay cả anh của em, nhiều lần đi ngoài phố, bàn tay em lỡ chạm vào bàn tay anh, thế là anh rụt ngay lại, dửng dưng. Em nhớ ngày chúng mình mới yêu nhau, bàn tay em mềm mại, mịn màng và anh thường nắm lấy, áp vào mặt, vào môi... Thế mà chỉ vài năm sau, bàn tay em đã mồ côi bàn tay anh. Em tự hỏi trên đời này có biết bao nhiêu bàn tay người vợ đã bị lạc mất hay mồ côi bàn tay người chồng? Bàn tay chúng ta thất lạc nhau ngay khi chúng ta cùng sống trong một mái nhà, cùng ngủ trên một chiếc giường, cùng đi trên một chiếc xe máy, cùng bước bên nhan trên một con đường... Chỉ cần đưa ra một chút, bàn tay anh đã nắm được bàn tay em, vậy mà...
Một sáng nào đó, em thức dậy sớm, ngồi trên giường săm soi đôi bàn tay mình. Nó đầy gân xanh, nó không còn mịn màng mà thô ráp, lác đác những vết chai... Nhưng em tự hào về nó, bàn tay đã khéo léo vun vén giúp em làm cho anh những bữa cơm ngon, bàn tay biết dịu dàng chăm sóc con, biết chăm chút cho ngôi nhà mình lúc nào cũng gọn gang, ngăn nắp... Phải chăng anh không hiểu được điều đó mà ngại ngần nắm bàn tay em sao?
Em đã đọc đâu đó trên mạng rằng một một cái nắm tay nhiều khi có sức mạnh hơn cả nụ hôn nồng cháy. Cái nắm tay của chồng khi dắt vợ băng qua đường, cái dáng vẻ như muốn vươn ra che chắn cho vợ trước làn sóng xe hung dữ chồm tới sẽ làm trái tim người phụ nữ bừng nở hoa lúc ấy. Rồi khi đi trên đường phố, người chồng nắm tay vợ kiêu hãnh sải bước, điều đó có thể còn hơn cả vạn đóa hồng đắt tiền tặng vợ ngày 8/3, thông điệp của nó là: Đây là vợ của tôi, người thương yêu nhất của tôi và tôi đang đi bên cô ấy đây, tay cô ấy nhỏ bé, gọn gàng và ấm áp trong tay tôi đây! Và tôi yêu cô ấy, rất yêu!
Đã bao giờ anh của em nghĩ về giá trị của cái nắm tay vợ như thế chưa nhỉ? Đã bao giờ anh nắm tay em và tự hào rằng mình thật may mắn khi có em? Với chúng em, chẳng cần những lời hoa mỹ có cánh, chẳng cần những phô trương màu mè, chỉ đơn giản là một cái nắm tay vợ giữa phố, trước mặt nhiều người! Nắm tay em anh nhé!
HAMS-CUDDLES-LA- Siêu cấp
- Tổng số bài gửi : 2065
Đến từ : DVN,TDSN,hội za kầm...
Registration date : 20/08/2008
VPT Forum :: Chuyện Teen :: Tâm sự
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Mon Aug 22, 2011 2:02 am by babymaphe
» Buffet ngon đây!
Tue Apr 05, 2011 3:25 pm by JoJo
» 11.6.2k9........
Sat Sep 11, 2010 12:24 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Tha^y` Tjn Học
Sat Sep 11, 2010 12:19 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Gửi cho anh mãi là ngày xưa của em nhé...!!
Sat Sep 11, 2010 12:17 pm by HAMS-CUDDLES-LA
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.1]
Sun Sep 05, 2010 10:21 pm by violet301
» Thư kủa người pố gửi người kon gái!!!
Sun Sep 05, 2010 10:18 pm by violet301
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.3]
Sat Aug 14, 2010 6:31 pm by sweet_love_10697
» Truyện ngắn: Hoa tai bên phải [P.2]
Sat Aug 14, 2010 6:30 pm by sweet_love_10697